Thứ 6 Tuần XVIII Thường Niên-C
TƯ CÁCH NGƯỜI MÔN ĐỆ
Mt 16,24-28
----------------------
Sau ngày thánh Phê-rô tuyên xưng đức tin của ông và cả cộng đoàn tông đồ, Chúa hướng hoạt động vào công tác đào tạo các môn đệ đi vào chiều sâu của đức tin.
Người vượt qua biên giới Palestine sang đất dân ngoại, có điều kiện thuận lợi, bầu khí tĩnh lặng để Thầy trò trao cho nhau những tâm tình có liên hệ đến đời sống thiêng liêng, đến những hoạt động loan báo Tin mừng trong tương lai.
Sau khi loan báo cuộc thương khó, đó là sự hy sinh cần thiết của Ngài để cứu độ thế giiới nhân loại. Chúa lại hướng về các tông đồ giúp họ giũ bỏ những mơ ước hão huyền về cuộc sống vinh thân phì gia, địa vị danh vọng xã hội. Trái lại muốn theo Chúa, họ cũng phải sẵn sàng đi vào cuộc đời hy sinh tận hiến. “Ai muốn theo Thầy, phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mình mà theo” (Mt 16,24). Từ bỏ chính mình trước hết là từ bỏ nếp sống thế tục đã quen: con người ích kỷ, sống vì tiền vì bạc, vì danh vọng và bao nhiêu lợi lộc khác. Mặt khác sự từ bỏ bao gồm những cách sống thỏa mãn những dục vọng trần ai. Con người được lột xác như vậy mới có thể theo Chúa.
Chính cuộc sống của Chúa là như vậy rồi, nên theo Chúa chính là đồng hóa nếp sống của Ngài. Sự từ bỏ chính mình đó là Thập Giá.
Chúa Giêsu Thánh Thể là bằng chứng, là dấu hiệu Chúa từ bỏ chính mình, kể cả sau ngày Chúa Phục sinh.
Cuộc sống người tu sĩ là cuộc sống lấy Chúa Giêsu làm thần tượng mà cũng là bạn tri âm, là Chúa mình tôn thờ.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu yêu mến, bước đi theo Chúa, chúng con không còn sống cho chính mình, mà chính Chúa sống trong con. Vì con biết nơi Chúa là tất cả hạnh phúc cho cuộc đời hôm nay và mai sau của con. Cũng như Chúa sống trong Cha và Cha sống trong Chúa. Chúa ở trần gian không đi tìm hạnh phúc ở đâu nữa. Vì tất cả hạnh phúc của Chúa là nơi Cha.
Hôm nay Chúa chọn gọi con để sống trong Chúa, Chúa sống trong con. Con chỉ cần làm những gì Chúa dạy bảo thế là đủ rồi. Nguyện xin Chúa ban cho con ơn bền đổ, ơn biết thoát khỏi chính mình, ra khỏi cái tôi biết bao dính líu của nó với trần ai tục lụy. vì như Chúa đã phán: “Ai muốn cứu mạng sống mình thì sẽ mất”, vì tiền tài danh vọng và những dục vọng khác đều đổi thay, đến rồi đi. Đến rồi đi, chỉ để lại những tiếc nuối khổ đau.
“Ai đánh mất mạng sống mình vì Ta thì lại được” (Mt 16:25).
Lạy Chúa, nếu hôm nay con mất một cái gì đó vốn lệ thuộc cuộc sống nầy bất cứ cái gì, một nghìn bạc cho người nghèo vì Chúa chẳng qua là cho Chúa, Chúa nhận mắc nợ và trả lại sau gấp bội.
Lạy Chúa, nếu con quên mình để phục vụ anh em tha nhân dù một ly nước lã thôi, Chúa lại ghi công trên trời cho con.
Nếu con quay về với mình để thỏa mãn những đòi hỏi ích kỷ riêng tư. Những lo toan đó dù có đạt được cũng như hoa sớm nở chiều tàn.
Qua lịch sử Giáo hội, Chúa cho chúng con được thấy các thánh của Chúa có mất đi, họ vẫn còn sống để giúp chúng con. Họ đã đành hy sinh cuộc sống trần tục để sống cho Chúa. Và tên tuổi họ đã được ghi trong danh sách hằng sống. Lạy Chúa, ước chi con hoàn toàn thuộc về Chúa. Amen!
Gm. Phaolô Nguyễn Thanh Hoan