Thứ 5 Tuần XXI Thường Niên-A
HÃY THỨC TỈNH
Mt 24, 42-51
--------------------------
Thức tỉnh là một đề tài rất khẩn trương đối với Chúa Giê-su, nhưng đối với chúng ta hình như không có tác dụng nào cả. Mỗi khi đọc những lời giảng dạy cuối cùng của Chúa về ngày thế mạt, ngày trời đất này không còn nữa để nhường chỗ cho một Trời mới đất mới xuất hiện, một ngày bất ngờ hoàn toàn.
Mục đích cuộc loan báo của Chúa là để cho người ta thấy kế hoạch nhiệm mầu và bao la vĩ đại của Thiên Chúa. Trong đó, vấn đề chính yếu là ngày Chúa trở lại trong vinh quang để dẫn đưa mọi người lành đã Phục sinh đi vào Trời mới đất mới, hay là khung cảnh kỳ diệu của Thiên Chúa ở với con người.
Đó là mệnh lệnh vô cùng cao quý cho con người, nhưng vì thế giới này vốn đang làm cho con người tưởng mình chết là hết, mọi sự chỉ vắn vỏi hư vô. Và người ta tìm mọi cách để hưởng thụ cho thỏa cái mong ước tục lụy đời này mà thôi.
Đó là thảm trạng, là bi kịch con người sau ngày phạm tội đã mất hướng nhìn về Thiên Chúa. Cho nên Chúa đã thức tỉnh nhân loại, thức tỉnh riêng những ai đã tin Ngài. Đây là cách nhìn lại giá trị cao cả của con người.
Cha An-tô-ny de Mê-lô kể một câu chuyện sâu sắc để cho người ta hiểu tại sao phải tỉnh thức.
Ngày nọ, có một người nhặt được một cái trứng đại bàng trong rừng. Ông ta đem về bỏ chung với trứng trong ổ gà nhà đang ấp. Chú đại bàng đã nở ra và lớn lên cùng lứa với đàn gà con.
Cứ thế, cả đời đại bàng con chỉ làm những việc mà gà con vẫn làm và cũng tưởng mình là gà. Cho nên nó bới đất tìm mồi, kêu cục tác như gà mẹ, thỉnh thoảng vỗ cánh bay lên nửa thước.
Thấm thoát thời gian trôi qua, đại bàng cũng già. Bữa kia nó thấy một con chim tuyệt đẹp bay phía trên nó trong bầu trời lồng lộng thênh thang. Với dáng vẻ uy nghi dũng mãnh, cánh chim ấy lướt bay trong gió.
Đại bàng nhìn lên kinh hãi. Nó hỏi cái gì vậy ? Một bạn gà của nó trả lời : “Đó là chim đại bàng. Vua của loài chim. Đại bàng thuộc về trời cao, còn bọn mình thuộc về mặt đất. Bọn mình chỉ là gà”.
Cứ vậy, đại bàng ta sống và chết như một chú gà vì nó vẫn đinh ninh mình là gà.
Con người vẫn biết mình lớn lên, già dần rồi chết. Sống là miếng ăn, là thỏa thích nhu cầu xác thịt, thỉnh thoảng nghĩ tới giá trị tinh thần. Nhưng cũng coi cái chết là hết, như mọi sinh vật. Ơn gọi cao sang của mình mà mình không sao biết được. Cần phải tỉnh thức và được thức tỉnh.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa, nếu người ta biết được nguồn gốc của mình từ Thiên Chúa mà đến thì hạnh phúc thay ! Nhưng không ai khám phá ra chân lý cao sang đó của con người, và chỉ biết đối phó với một thế giới vừa đầy ước mơ, vừa đầy thực tế đau khổ.
Chúa đến để dạy chúng con đường về cõi sống trường tồn, đường về niềm hoan lạc vô song của Nước Chúa. Nhưng vì đã quen sống tù túng trong những kiến thức nhỏ bé của mình, con người vẫn chưa tìm được sự sống thật.
Nguyện xin Chúa cho con ý thức được thân phận cao sang của chính mình, và biết say sưa thức tỉnh bao người còn đang nằm trong bóng tối tử thần. Chúa đã sai các tông đồ, môn đệ ra đi gieo hạt giống Tin mừng. Nhưng nếu chính chúng con chưa tỉnh thức để biết sống cuộc sống này như một tiến thân đi về cõi nhiệm mầu của Chúa, thì chúng con sẽ chẳng giúp cho ai hiểu Chúa ở đâu ? Ơn gọi cao sang của con người ở đâu ?
Xin Chúa thương đến đức tin còn yếu kém của chúng con, thiện chí loan báo Tin mừng còn thiếu sót của chúng con. Xin Chúa thiêu đốt con tim giới trẻ, quảng đại hiến dâng cuộc đời mà không do dự. Amen.
Gm. Phaolô Nguyễn Thanh Hoan