Thứ 4 Tuần VI Thường Niên-A
CON ĐƯỜNG ĐỨC TIN
Mc 8, 22 - 26
----------------------
Con đường đức tin mà thánh Mác-cô muốn trình bày với chúng ta qua những tường thuật thật đơn giản, nhưng là những kinh nghiệm của thánh Phê-rô, con người đi từ cuộc sống cụ thể của Chúa đến niềm tin, từ mù tối tới ánh sáng.
Với một ít chi tiết lịch sử, chính thánh Phê-rô đã sống, đã chia sẻ với các tân tòng, rồi thánh Mác-cô kể lại như chứng từ có thật, nhưng Thánh Mác-cô cũng có cách nhìn, cách hiểu sự kiện của mình và được trình bày theo chủ ý thần học hay con đường thiêng liêng để người ta nhận ra Đức Giêsu là ai.
Câu chuyện Chúa chữa một người mù thuật lại với một cách cụ thể, người mù được Chúa cầm tay dắt ra ngoài làng, Chúa vừa đi vừa giúp anh ta tin vào Ngài, hy vọng Ngài sẽ chữa lành.
Nếu Chúa phải bỏ thời giờ dắt anh ta ra khỏi làng, hẳn Ngài đã muốn làm việc này cách kín đáo và là một chi tiết tự nhiên. Nhưng thánh Mác-cô đã muốn nhấn mạnh để làm rõ nét hơn về “Bí mật Thiên Sai”, nghĩa là người ta chỉ có thể hiểu được Chúa Ki-tô là ai? Khi người ta chứng kiến được sự Ngài hy sinh trên thập tự và sống lại. Đó là việc Chúa thực hiện để cứu độ nhân loại. Ngài không đến để thiết lập một vương quốc trần ai, mà Ngài đang xây dựng một thế giới mới, siêu việt ngàn trùng hơn mọi vương quốc trên đời này.
“Chúa lấy nước miếng Ngài bôi lên mắt người mù, đặt tay lên anh…”(Mc 8,23). Những cử chỉ Chúa làm không có vẻ phù phép gì cả. Vào thời thánh Phêrô rao giảng, người ta cũng làm các cử chỉ như thế trên người tân tòng được chịu phép rửa. Điều này cho thấy thánh Mác-cô muốn kể lại câu chuyện phép lạ, cụ thể từ mù đến sáng mắt, để dạy người ta khi chịu phép rửa thì được Chúa hoán cải tận căn nơi con người tân tòng: Anh ta được nghe lời Chúa, được Chúa cho sáng mắt, bằng đức tin vào mầu nhiệm Nước Trời.
Phép rửa ngày nay cũng vậy, phép rửa mở ra cho chúng ta thấy chân trời mới, được thay đổi cả trong nội tâm. Chúng ta còn có thể nghe được tiếng Chúa nhiệm mầu trong các biến cố, thấy Chúa hoạt động trong đời sống chúng ta, và trong các biến cố của thế giới. Từ đó ta có thể nói lên ý nghĩa các biến cố đó hoặc là ý nghĩa của cuộc đời ta trước các biến cố lịch sử.
Còn một chi tiết nữa, thánh Mác-cô không bỏ qua đó là: Chúa chữa cho người mù thành hai giai đoạn. Ban đầu người mù thấy người ta giống như cây cối đang đi. Giai đoạn hai mới thấy rõ ràng. Phải chăng cơn bệnh hơi khó khăn đối với Chúa, phải chăng quyền năng Ngài có giới hạn. Không phải, Chúa chỉ muốn giúp người ấy tiến từ từ trong đức tin. Đức tin luôn luôn là vậy : Người ta phải đi lần mò từng bước để làm lớn mạnh đức tin của mình.
Cầu nguyện
Lạy Chúa, xin Chúa thương rèn luyện đức tin chúng con hằng ngày. Xin làm cho chúng con sáng cặp mắt thiêng liêng dần, để từ bản thân mỗi người có được những kinh nghiệm sống đức tin thật sự, và đức tin trở thành cuộc sống cho chúng con.
Lạy Chúa trong lúc Chúa huấn luyện đức tin cho các tông đồ, Chúa đã đem họ bỏ Ga-li-lê đi vào vùng lương dân, vì ở đây con đường đức tin được xây dựng từ số không. Lòng người ta đầy ắp ngẫu tượng, họ thờ đủ thứ ngẫu tượng. Chúa sẽ xây dựng niềm tin cho họ và cho cả các tông đồ. Những người môn đệ Chúa phải học để tin, phải tập để sống đức tin.
Lạy Chúa, xin dạy bảo chúng con như dạy bảo các tông đồ bằng những hành động cụ thể, như dạy thánh Phao-lô bằng thử thách và mặc khải nội tâm. Ước chi chúng con trưởng thành mau chóng để đi vào đời phục vụ, chúng con đã có hành trang sẵn sàng để rao giảng tình yêu Chúa.
Lạy Chúa một ngày đang tàn, chúng con nguyện xin Chúa xóa đi những sai lỗi trong ngày. Xin ban thêm sức mạnh mới, hầu chúng con phụng sự Chúa xứng đáng hơn. Amen!
Gm. Phaolô Nguyễn Thanh Hoan