Thứ 4 Tuần II Mùa Chay-A
154
11/03/2020
TIN MỪNG VÀ THẾ TỤC
Mt 20, 17 – 28
-----------------------
Tin mừng là con đường Chúa dẫn chúng ta tới sự sống vinh quang đời đời. Còn thế tục bắt chúng ta dừng lại với những ước mơ tạm bợ của mặt đất này. Hai khuynh hướng luôn luôn là cuộc chiến sinh tử giữa cõi lòng chúng ta.Hoặc là tin mừng hoặc là thế tục. Chúng ta phải luôn luôn biết mình đang hướng về đâu.
Con đường vinh quang đời đời là con đường hẹp phải sẵn sàng hy sinh, con đường của những chén đắng khó chấp nhận. Con đường thế tục chỉ nhìn thấy những hứa hẹn hấp dẫn ở đời này. Và vì thế nó dễ dàng lôi cuốn tuổi trẻ. Hầu hết nhờ đức tin và tấm lòng quảng đại của tuổi trẻ dễ say sưa với lý tưởng bác ái. Và sâu thẳm hơn nữa là tiếng gọi yêu thương của Chúa nơi lòng ta, nên chúng ta dễ dàng dấn thân đi theo Chúa. Nhưng điều cốt yếu là chúng ta phải coi thập giá như là luật của ơn gọi trở nên môn đệ Chúa. “Ai muốn theo Ta phải từ bỏ chính mình và vác thập giá mình mà theo” (Mt16, 24).
Đây là câu trả lời cho các tông đồ khi Phê-rô muốn can ngăn Chúa lên Giê-ru-sa-lem để cho người ta bắt giết. Các ông đang mang tâm trạng thế tục, chỉ muốn ngồi mát ăn bát vàng.
Điều trớ trêu hơn nữa là câu chuyện hôm nay xảy ra trong khi Chúa đang đem hết tâm huyết sẵn sàng đón chờ thập giá đến với mình, “Này chúng ta lên Giê-ru-sa-lem và Con Người sẽ bị nộp cho các thượng tế và kinh sư. Họ sẽ kết án sử tử Người, sẽ nộp Người cho dân ngoại nhạo báng, đánh đòn và đóng đinh vào thập giá, và ngày thứ ba người sẽ sống lại”( Mt 20, 18 – 19 ).
Không hiểu tại sao Chúa nói rõ ràng như vậy về cái chết gần kề của Ngài. Và đây là một sự kiện lớn lao, một tấm thảm kịch kinh hoàng, mà bà mẹ và hai con bà không chia sẻ nổi tâm tư của Chúa, mà họ lại chỉ nghĩ đến chút danh dự và quyền lợi riêng tư trên xương máu Chúa. Lòng tham quyền cố vị như tấm màn đen bao trùm trên họ.
Nhưng lòng Chúa cũng quá nhân từ, ôn tồn giải thích cho họ và mọi người xung quanh thấy đâu là mục tiêu Chúa theo đuổi. Chúa không tìm cách đạt đến mục đích cho cá nhân Ngài như người đời thường làm. Ngài chỉ biết một điều là yêu thương phục vụ, phục hồi lại cho nhân loại những giá trị vô cùng cao quý mà họ đành dại dột đánh mất. Ngài muốn đưa nhân loại vào một thế giới mới đầy hạnh phúc vinh quang. Và để được như vậy Ngài phải từ bỏ chính mình.Ngài liều thân hiến mạng.
Người môn đệ phải biết chia sẻ với Người lý tưởng cứu độ lớn lao đó và học đòi tinh thần quên mình phục vụ của Ngài. Nếu Giacôbê và Gioan có nhiều can đảm để uống chén đắng, thì mục đích không phải để được thăng quan tiến chức cho mình mà vì lý tưởng cứu độ cho cả nhân loại.
Bài học cao cả đó khó nuốt lắm, nhưng Chúa Phục Sinh sẽ giúp họ hoán cải cõi lòng ích kỷ thành tình yêu Chúa Ki-tô.
Bạn thân mến, tuổi trẻ vẫn có những ý định, những mục tiêu cao cả. Và khi biết Tu đoàn Bác Ái có thể là sân chơi cho những ước mơ đang đốt nóng tâm can của mình, bạn cần nhớ luật chơi này: Yêu thương là quên mình phục vụ, là cho đi mà không tính toán, không tìm gì cho cá nhân mà là cho cộng đoàn, cho tha nhân và cho chính Chúa Ki-tô.
Cầu nguyện
Lạy Chúa con đường Chúa lên Giê-ru-sa-lem có biết bao thử thách, thử thách vì những giờ đen tối của cuộc thương khó, thử thách vì Chúa vẫn bị cô đơn trong lý tưởng cứu độ. Các môn đệ thân tín nhất của Chúa vẫn đầy ắp tinh thần thế tục. Lẽ ra Chúa phải buồn bực phải rơi lệ trước sự thất bại của ba năm giáo huấn của Chúa. Nhưng Chúa vẫn bình tĩnh phó thác cho Cha không chút ngại ngùng.
Xin nâng đỡ chúng con giữa những thử thách hàng ngày để có thể theo Chúa đến cùng.
Lạy Chúa tuổi trẻ chúng con bồng bột, hôm nay muốn theo Chúa, mai có thể muốn dừng chân vì một tiếng gọi khác. Nhưng tương lai chúng con chỉ được bảo đảm khi chọn Chúa làm gia nghiệp đời mình. Chúa ơi! xin gìn giữ chúng con trung thành với Chúa. Xin tỏ cho chúng con thấy Chúa vẫn ở với chúng con. Amen.
Gm. Phaolô Nguyễn Thanh Hoan