Thành kiến
27 Khi ấy, Chúa Giêsu và các môn đệ lại đến Giêrusalem. Và trong khi Chúa Giêsu đi lại trong đền thờ, thì những trưởng tế, luật sĩ và kỳ lão đến hỏi Người: 28 "Ông lấy quyền nào mà làm sự đó? Và ai đã ban quyền cho ông để làm như vậy?" 29 Chúa Giêsu đáp: "Tôi sẽ hỏi các ông một câu thôi, hãy trả lời cho Tôi thì Tôi sẽ bảo cho các ông hay Tôi lấy quyền nào mà làm việc đó: 30 Phép rửa của Gioan bởi trời hay bởi người ta? Hãy trả lời Tôi đi". Họ liền bàn riêng với nhau rằng: 31 "Nếu chúng ta trả lời 'Bởi trời', ông ấy sẽ nói: 'Vậy sao các ông không tin Người?' 32 Nhưng nếu chúng ta nói 'Bởi người ta', chúng ta sợ dân chúng, vì mọi người đều coi Gioan thật là một tiên tri. 33 Vậy họ thưa cùng Chúa Giêsu rằng: "Chúng tôi không biết". Và Chúa Giêsu bảo họ: "Vậy thì tôi cũng không nói cho các ông biết bởi quyền phép nào Tôi làm sự đó".
A. Phân tích (Hạt giống...)
1. Việc Chúa Giêsu đánh đuổi những người buôn bán trong Đền thờ đã khiến các trưởng tế, luật sỹ và kì lão nổi giận. Họ đến chất vấn Ngài: “Ông lấy quyền nào mà làm sự đó?”
2. Chúa Giêsu không tự đưa ra câu trả lời, nhưng hỏi ngược lại họ nguồn gốc phép rửa của Gioan Tẩy giả. Không phải Ngài né tránh vấn đề, nhưng đây là cách Ngài khuyến khích họ suy nghĩ: nếu họ đừng có thành kiến như biết sáng suốt nhận định thì họ sẽ thấy rõ sứ mạng của Gioan là bởi trời, và sứ mạng cùng quyền năng của Chúa Giêsu cũng bời trời.
3. Nhưng vì muốn bám chặt vào thành kiến nên họ đã không suy nghĩ.
B. Suy gẫm (...nẩy mầm)
1. Thành kiến là ngục tù giam hãm con người. Thành kiến làm cho người ta phán đoán sai lệch “Thương ai thương cả đường đi, ghét ai ghét cả tông chi họ hàng”; “Đã thương quả ấu cũng tròn, không thưng bồ hòn cũng méo”. Tôi có thành kiến không? Thành kiến với ai? Thành kiến chuyện gì?
2. Chúa cũng thích đối với tôi. Nhưng nếu Ngài hỏi “Hãy trả lời Ta đi” mà tôi tránh né “Con không biết”, thì Ngài cũng lại nói “Vậy Ta cũng không nói cho con biết”. Xin cho con biết lắng nghe những câu Chúa chất vấn con. Xin cho con can đảm trả lời thành thật. Và xin cho con biết được Chúa muốn dạy con làm gì.
3. Có một nhà thiên văn nọ sáng chế được viễn vọng kính. Đêm nọ ông bỗng phát hiện con rồng trên Mặt Trăng. Ông chạy khắp Thành Phố mời bạn bè đến xem khám phá của ông. Mọi người xem đều tấm tắc khen ngợi tài năng của ông. Nhưng trong đám đông hiếu kì, có một nhà thiên văn học kì cựu cũng đến để tìm hiểu thực hư. Vừa đưa mắt nhìn vào viễn vọng kính, ông mỉm cười một cách bí ẩn rồi mở ống kính ra, cho mọi người thấy có một con ruồi đã chết cứng trong đó. thì ra con rồng trên mặt trăng không khác hơn là con ruồi đã chết cứng trong đó.
Chúng ta dễ có khuynh hướng nhìn người khác qua lăng kính những thành kiến có sẵn.
(Lm. Carôlô Hồ Bặc Xái)